SANDAL XƯA & NAY
Ngày ấy, tuổi thơ chúng ta có thể khác nhau, nhưng những kí ứng về một thời tinh nghịch, ham chơi xen lẫn một chút hồn nhiên vui tươi, là thứ mà có lẽ, chúng ta không bao giờ quên được.
Bố chở tôi bằng chiếc xe đạp đồng giông, chân tôi mang đôi SANDAL được mẹ mua cho năm ngoái, vịn chặt eo bố trên đường từ nhà đến trường. Nhớ những lần bất cẩn, tôi lại quẹt chân vào tăm, làm dộp ra một mảng to ở gót chân, đôi lúc còn chảy máu. Mỗi lần như vậy, tôi đều ôm bố mà khóc, sự khóc nhè của một đứa trẻ. Và đó cũng là một trong số hàng ngàn kỉ niệm đáng nhớ về chiếc SANDAL đời đầu.
Hồi đó sản phẩm chưa đa dạng như bây giờ, mẫu mã cũng không nhiều. Lên trường con trai thấy mang cùng giày thì gọi nhau anh em, con gái thấy mang giống thì lại chê đụng hàng giống mình. Rồi mùa tết cũng đến, cứ như thường lệ, mẹ sẽ mua cho tôi một đôi SANDAL mới để đi học, bởi lẻ nó bền quá, đến nỗi tôi muốn lấy kéo cắt cho nó hư, rồi mua đôi mới.
Hồi còn đi học, mùa mưa là mùa cực nhất, mang giày kín chân thì có ngày phải thay luôn vài đôi vớ, và giày thì luôn trong tình trạng được phơi trên sào đầy ‘không-khí-hôi’ bao quanh, sandal lại là một lựa chọn không thể thiếu vào những ngày này.
Giờ đây trên đường bất chợt gặp các em mang giày sandal, nhớ về thời cặp táp giày sandal đến trường, mẫu mã cũng đa dạng hơn, nhiều màu sắc hài hòa kết hợp hơn, thiết kế đơn giản phù hợp với lứa tuổi từ 18-23 như tôi. Nếu hồi xưa mà có đôi này mang thì chắc ai ai cũng ngoái nhìn.